Khi Lâm Mặc cầm hoa đi tìm nương mình, Lâm phu nhân nhìn thấy bộ dạng này của con gái có chút ngẩn ngơ.
Cách ăn mặc này của con bé làm bà nhớ tới dáng vẻ của chính mình khi còn trẻ, có điều con bé này có hơi thấp và hiếu động quá, nếu cao hơn một chút và điềm đạm hơn thì sẽ giống hơn nhiều.
“Con lại chạy đi đâu đấy, sao người lại bẩn thế này?”
Lâm phu nhân lấy khăn tay giúp con lau mặt, cái khăn lau đến đen cả lại.
Lâm Mặc tùy tiện lau tay vào tay áo, rồi cắm cành mai trong tay vào bình hoa.
“Con ra ngoài chơi ạ, hoa mai ở ngoài nở đẹp thật đấy, còn đẹp hơn cả hoa của mấy nhà ở kinh thành nữa. Nương, đợi tuyết rơi chúng ta ra ngoài chơi đi, ở ngoài kinh thành có một rừng mai đẹp lắm luôn.”
Cả nhà bọn họ đã mấy năm rồi chưa đi chơi đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT