Nhưng mà khó chịu chỉ giằng co vài giây, liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Mèo đen một lần nữa khôi phục bình tĩnh, đôi mắt vàng lam kia tựa như mặt hồ không gợn sóng, dù cho mỹ lệ, lại có loại tử khí trầm trầm cảm giác.
Trần Triết bắt được mọi cơ hội liền phải ghê tởm Thôi Hạc: “Mày nhìn xem, đến cả con mèo cũng biết. Mày còn biết xấu hổ hay không? May đội trưởng Phương Diễm của chúng tao không có tới, hắn là anh trai Kiều Dặc Chu, nếu mà nhìn thấy mày đào góc tường……”
Đáy mắt Thôi Hạc lộ ra hàn ý: “……Tuy rằng tao đại khái đoán được hắn là Kiều Dặc Chu trong đội các mày, mày cũng không cần trước mặt tao gọi thẳng tên húy.”
Thôi Hạc càng thêm chướng mắt Trần Triết, rõ ràng được Kiều Dặc Chu cứu hai lần, còn như vậy bại lộ đối phương. Nếu không phải bị trọng thương, còn thân hãm hiểm cảnh, hắn thật muốn lập tức gi·ết Trần Triết.
“Tao……”
Trần Triết trong lòng càng thêm hoảng loạn, hắn chỉ là ghê tởm Thôi Hạc thôi, cũng không có ý nhằm vào Kiều Dặc Chu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play