Kiều Dặc Chu cúi đầu, tay hơi run rẩy.
Quá khứ hai chữ, đối với hắn mà nói giống như một loại gông xiềng vô hình, còn khiến hắn sợ hãi hơn cả quy tắc trò chơi.
Hắn có thể phá vỡ quy tắc, lại không thể phá vỡ quá khứ.
Sương mù trên không trung dày đặc, mây đen nồng đậm che khuất ánh sáng, cuồng phong gào thét phảng phất là mưa đen.
Những hạt mưa bụi táp vào cửa kính khoang thuyền, bùm bùm, không ngừng hội tụ thành từng vòng màn mưa.
Mưa bụi mịt mù, lớn đến mức không thấy rõ chiến đấu bên ngoài, trong khoang thuyền thấm đầy giọt nước, thường xuyên có thể nghe được tiếng va chạm kịch liệt.
Sắc mặt Kiều Dặc Chu trắng bệch, cố kìm nén cơn đau không ngừng trào dâng từ tim, nhìn Ngu Hi: “Vùng biển này phía dưới đá ngầm rất nhiều, không thể cứ tùy ý để thuyền đi về phía trước được, cô biết phòng điều khiển ở đâu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play