Đến bệnh viện thú cưng, Hứa Tang Ninh chủ động xách lồng mèo đi vào.
Quý Tiểu Hắc rất ngoan, sau khi được y tá bế ra, chỉ kêu meo meo hai tiếng bất an, rồi sợ sệt rụt rè nép vào lòng y tá, không nhúc nhích.
"Giống như một thiên thần nhỏ vậy." Hứa Tang Ninh nhìn Quý Tiểu Hắc, cảm thán.
"Thích mèo như vậy, sao trước đây em không tự nuôi một con?" Quý Anh nhìn vẻ khao khát trong mắt Hứa Tang Ninh, nhỏ giọng hỏi.
Bởi vì đồ đạc trong thế giới nhỏ không mang đi được.
Mà cô luôn có khả năng phải rời đi giữa chừng. Nuôi mèo, luôn phải có trách nhiệm với nó, làm sao có thể bỏ rơi nó trên đường đi.
"Chị sẽ nuôi nó đến già đến chết chứ?" Hứa Tang Ninh đột nhiên ý thức được Quý Anh cũng là người chơi, không biết nhiệm vụ của cô ta khác gì mình, liệu có khả năng rời đi giữa chừng không.
"Đương nhiên." Quý Anh đút tay vào túi, “Chị là loại người vô trách nhiệm sao?”
"Vậy thì tốt rồi." Hứa Tang Ninh gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play