Không biết có phải lời khuyên nhủ có hiệu quả hay không, Tề Pháp Chính dần dần bình tĩnh lại, nhìn Hạ Trĩ nói: "Mấy con gà đó không đủ cho chúng nó ăn, cho nên từ lúc bắt đầu, chúng nó đã quyết tâm ăn thịt một người."
Sắc mặt Hạ Trĩ khựng lại, ngay cả hơi thở cũng nhẹ đi, "...... Anh chắc chắn sao?"
"Chắc chắn." Tề Pháp Chính nói: "Không phải Lão Bằng, thì chính là tôi. Tôi nghĩ, tôi có thể sống sót, là vì sau khi chúng nó kéo xuống cánh tay tôi, Lão Bằng ngã xuống."
Ngã xuống dưới nước thì không có bất kỳ khả năng phản kháng nào, cho nên chúng nó vây quanh tiến lên, ăn thịt người xong, trực tiếp buông tha hắn.
Đây là chân tướng của việc bắt cá ở phố cá, có quy tắc, có mục đích, và tràn ngập hơi thở t·ử v·ong.
"Cậu thật may mắn." Tề Pháp Chính nhìn Hạ Trĩ thật sâu một cái, "Bởi vì làm mẫu, còn đi cùng hướng dẫn du lịch, cho nên hắn sẽ không để cậu xảy ra chuyện."
Chỉ có như vậy, mới có thể thực sự làm giảm bớt sự cảnh giác của đám 'mồi câu' bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT