Hắn không tiếng động vén chăn xuống giường, đi đến bên cửa sổ, lắng nghe tiếng động bên ngoài.
Mưa to trút nước, còn có tiếng sấm trầm đục, nước mưa tưới xuống mặt đất, tiếng nước chảy xối xả trên tường đan xen vào nhau, giống như một khúc hòa âm tự nhiên.
Qua lớp rèm giường dày nặng, hắn không nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, nhưng âm thanh bên ngoài nói cho hắn biết, mọi thứ đều bình thường.
Tiếng mưa rơi bình thường, tiếng sấm bình thường, tiếng hít thở bình thường...... Phảng phất như tất cả âm thanh kỳ lạ vừa rồi đều là ảo giác khi hắn vừa tỉnh giấc.
Đàm Dụ Trạch đứng bên cửa sổ hồi lâu, cho đến khi bên ngoài hành lang vang lên tiếng chốt cửa mở.
Thời gian nghỉ ngơi trôi qua rất nhanh.
Trong giấc mơ, Hạ Trĩ cảm thấy có người gọi mình, không gọi tên cậu, chỉ là luôn miệng nói 'tỉnh…tỉnh'. Mi mắt Hạ Trĩ trĩu nặng, có chút không muốn rời giường, đầu óc trống rỗng hoàn toàn bị cơn buồn ngủ lấp đầy, hắn hừ hừ hai tiếng không để ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play