Ước chừng mười phút sau, Hạ Trĩ phát hiện bố cục căn phòng rất quen thuộc... Giống như phòng cho khách ở tầng hai biệt thự, là dãy phòng số chẵn kia.
Chẳng lẽ cậu vẫn còn ở biệt thự?
Nghĩ đến đây, nỗi sợ hãi trong lòng dần tan biến, tốc độ di chuyển của Hạ Trĩ nhanh hơn, ở vị trí vốn là cửa ra vào, cậu phát hiện một bức họa.
Đây là một bức tranh sơn dầu, cảnh sắc trong tranh vô cùng tươi đẹp, hình như là góc nhìn xuyên qua cửa sổ ra ngoài, bên ngoài là một nơi giống công viên, có những cánh rừng cây, suối phun, trên bầu trời bay qua mấy con bồ câu trắng, làm nền cho bầu trời càng thêm xanh...
Nó treo trên tường, cao khoảng nửa người. Hạ Trĩ vừa rồi không phát hiện ra nó, là vì một tấm rèm dày màu đỏ sẫm che khuất bức họa, mà sau khi nhớ kỹ vị trí cửa, cậu không chút do dự vén rèm lên, không ngờ lại thấy một bức họa.
Bức họa này, giống như những bức trong phòng triển lãm, đều là cùng một người vẽ.
Hạ Trĩ cảm thấy một chút quen thuộc, nhưng cậu không hiểu hội họa, cũng không biết kỹ xảo vẽ tranh, trong lĩnh vực sáng tác nghệ thuật này, cậu hoàn toàn là một kẻ ngoại đạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT