Ăn cơm xong, mọi người tề tựu đại sảnh, ngoài việc thương thảo cách bảo quản đạo cụ bài, còn trao đổi một chút kinh nghiệm trong trò chơi.
Giống như Khúc Hàng và Chu Tịch loại đại lão thì không cần phải nói gì, hai người họ tối qua ra cũng không muộn.
Dư Phóng miêu tả kinh nghiệm thông quan của mình hoàn toàn là do vận may quá tốt, luôn có thể gặp may mắn thành công thông quan, cho dù là đại mạo hiểm cũng không đáng sợ hãi.
Ba người này kiến nghị Hạ Trĩ căn bản không cần nghe, bởi vì cậu không có vận may cũng không có thực lực.
Nhưng những người khác nói, cậu có thể nghe một chút, từ đó tìm kiếm kinh nghiệm thông quan.
Vương Sở Ngọc nói không sót một chữ, kết quả vì quá khứ của cô ta quá mức bình thường, đến nỗi trải qua ảo cảnh đều không tính nguy hiểm, chỉ cần động não một chút là có thể khéo léo tránh thoát những cạm bẫy chết người mà trò chơi thiết lập.
Sau đó là Lý Á Phỉ, cô ta cười lạnh một tiếng, chỉ nói mình không để bụng chuyện sống chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT