Phạm Duyệt nghẹn lời, sắc mặt đỏ lên, cùng nàng, một tổ Tùy Trí Hào và Lâm Vân cũng cúi đầu không nói một câu.
"Tôi chỉ là việc nào ra việc đó." Phạm Duyệt kiên trì nói: "Nếu người tìm được bài không mở, vậy công bằng mà nói, mọi người oẳn tù tì, người thua cuối cùng mở bài."
"Nếu việc nào ra việc đó, vậy trả lại quyền sử dụng đạo cụ bài cho Hạ Trĩ." Dư Phóng tuổi trẻ khí thịnh, lớn tiếng hét lên: "Cậu ấy tìm được, có quyền quyết định hôm nay có mở bộ bài này hay không. Nếu cậu ấy không muốn mở, các người cũng không có tư cách ép buộc. Nếu cậu ấy và Chu Tịch đều không muốn mở bài, vậy xin lỗi, mọi người tiếp tục đi tìm bài đi."
Lập tức đã gần hai giờ, ai có thể đảm bảo trong vài phút ngắn ngủi lại tìm được một bộ đạo cụ bài khác chứ.
Lời này nói rõ ràng có chút quá đáng, trực tiếp uy hiếp đến lợi ích của tất cả người chơi, những người vẫn luôn im lặng cũng tham gia vào.
Hứa Kim Thuyền lên tiếng giảng hòa: "Đều là chuyện nhỏ thôi, đừng cãi nhau, hòa khí kiếm tiền."
Khúc Hàng hừ cười một tiếng: "Tôi thì lại thấy Dư Phóng nói có lý, người tìm được bài vẫn luôn bị bỏ qua, đến khi cần mạo hiểm mới nghĩ đến công lao của người ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT