Mười giờ hai mươi phút, Hạ Trĩ và Vệ Từ sắc mặt ngưng trọng xuất hiện ở khu điều trị nội trú. Đi ngang qua quầy y tá, Hạ Trĩ mới ý thức được mà né sang một bên, cố gắng hết sức tránh xa một chút.
Điều này khiến cô y tá Ôn Như Liễu, người buổi sáng còn trò chuyện rất vui vẻ với cậu, ngẩn người một chút, rõ ràng cô định chào hỏi.
Hạ Trĩ cũng nhận thấy ánh mắt có chút hụt hẫng của cô, không khỏi lộ ra một nụ cười xin lỗi, nhưng không nói gì, vội vàng đi theo Vệ Từ về phía sâu trong hành lang.
Khu điều trị nội trú ban ngày và ban đêm khác biệt rất lớn. Ban đêm yên tĩnh đến mức tốt hơn là không nên ra ngoài, hành lang vắng lặng, nhưng ban ngày đâu đâu cũng là người. Có rất nhiều bệnh nhân mặc đồ bệnh nhân đi lại, sang phòng nói chuyện phiếm, cũng có nhiều người nhà đến đưa cơm hoặc thăm bệnh, bác sĩ mặc áo khoác trắng cũng không ít...
Náo nhiệt đến giống như cảnh tượng hồi quang phản chiếu trước khi cái chết ập đến.
Còn năm phút nữa là mười rưỡi, Hạ Trĩ và Vệ Từ trở lại phòng bệnh.
Phòng bệnh 1513 im ắng, dường như ngay giây phút họ bước vào, mọi tạp âm đều bị ngăn cách.
Trong phòng bệnh tuyệt đối an toàn, nhưng không biết có phải vì đã thấy quá nhiều ở tầng hầm B dưới lòng đất hay không, mà cả hai người đều không muốn nói nhiều.
Nằm trên giường, Hạ Trĩ toát mồ hôi lạnh, cậu đắp chăn, cho dù nhiệt độ trong phòng không lạnh, vẫn bị chăn trùm kín đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT