"Trong khoảng thời gian đó, cảnh sinh ly t·ử biệt diễn ra mỗi ngày, tôi không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu, chỉ cảm thấy hô hấp cũng khó khăn, cuối cùng còn thiếu vài người, chúng tôi liền bốc thăm công bằng giữa những người còn lại, trong đó có cả bố mẹ Tiêu Thúy Nha."
"Chúng tôi lừa dối cấp trên, lừa dối cấp dưới, những người cùng lứa chúng tôi đều thề giữ kín như bưng, mặc kệ sống hay ch·ết, sau này tuyệt đối không nhắc lại. Nhưng chuyện tiễn tà thần đi, tuyệt đối không thể để thần biết được, cho nên mới có kế hoạch sơn tặc đồ thôn."
Như vậy mọi chuyện liền rõ ràng.
Tà thần tự chiếm thần sơn, tự xưng là thần, thậm chí phá hủy đạo quán Sơn Thần mà người dân thôn Bồ Lan vốn thờ phụng. Rất rõ ràng, thần không muốn rời đi, nếu biết trước kế hoạch của dân làng, thần nhất định sẽ ra tay đối phó, tương tự, một đám người hùng hổ lên núi, làm trò trước mặt thần mà lại lần nữa mở ra nghi thức hiến tế hiển nhiên cũng rất ngu xuẩn.
Vì thế ông lão mù đề nghị, đem địa điểm hiến tế đặt ở đạo quán, tuy rằng đạo quán đã bị tà thần hủy hoại, nhưng lại là bởi vì thần coi Sơn Thần là mối uy h·iếp, bởi vậy để phòng bất trắc mà chưa phá hủy đạo quán. Dân làng lấy cớ sơn tặc xâm lược, chạy đến đạo quán tị nạn rồi bị g·iết, máu tươi đầm đìa, do đó hoàn thành hiến tế, như vậy mới không bị tà thần nghi ngờ, đợi thần phát hiện thì có lẽ hiến tế đã kết thúc, thần cho dù phẫn nộ, cũng cần phải rời đi.
Căn bản là không có sơn tặc, đồng bọn g·iết đồng bọn, còn phải diễn một màn làm ác, cho dù lòng như dao cắt mắt rưng rưng, cũng phải g·iết những người sớm chiều ở chung một thôn.
Nơi này duy nhất coi tất cả là thật, có lẽ chính là đám trẻ con như Ngạn Châu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play