Trên ngọn núi này không có sinh vật, ít nhất là trong trí nhớ của anh, thần sơn được khắc họa thành một nơi thần thánh, nơi này không có động vật, bởi vì chúng sẽ quấy rầy giấc ngủ của Sơn Thần.
Sự thật chứng minh, Sơn Thần mà họ thờ phụng ở một ngọn núi khác, còn nơi được gọi là thần sơn này lại tràn ngập cổ quái.
Phó Ngạn Châu khẽ cụp mắt, che giấu ánh sáng vụn vặt trong đôi mắt đen, dường như không có chuyện gì đi vài bước, rồi đột nhiên bước chân hắn chuyển hướng, bất ngờ rẽ vào rừng cây bên cạnh.
Sinh vật vẫn luôn đi theo hắn đột nhiên không kịp phòng bị, kinh hãi bỏ chạy, Phó Ngạn Châu chỉ cảm thấy một cục bột đen từ dưới chân mình nhanh chóng bò qua, hắn nheo mắt, hai ba bước đuổi theo, rất nhanh đã dồn thứ không biết tên đó dưới một tảng đá lớn.
Ánh sáng hơi tối, thứ đó co rúm người dưới tảng đá run rẩy, trên người khoác một mảnh vải rách màu đen, phần da thịt lộ ra bên ngoài cũng đen sì, trông rất bẩn thỉu.
Phó Ngạn Châu chậm rãi tiến lại gần, tay sờ lên con dao găm bên hông, khi cách thứ đó nửa thước thì rút ra, chậm rãi treo trên đầu nó.
"Xốc tấm vải lên." Giọng hắn lạnh băng, ra lệnh: "Nếu nghe hiểu tiếng người, thì nhanh chóng làm theo, tôi không muốn phí lời với cậu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play