Một câu cơm trăm nhà, khiến không ít người trong thôn đều bắt đầu thiên vị Ngạn Châu trong lòng.
Cũng xác thật như thế, Ngạn Châu ở trong thôn là một đứa trẻ thật thà mà ai cũng phải khen ngợi, còn Ngao Thái nuông chiều tùy hứng, tiếng tăm không tốt bằng Ngạn Châu. Nếu Ngạn Châu và Ngao Thái cãi nhau, trong lòng mọi người vẫn sẽ nghiêng về phía Ngạn Châu để đánh giá.
Một phen lời nói của Ngạn Châu khiến Ngao Thái trừng lớn mắt.
Cái cảm giác không thể khống chế kia lại đến nữa, tựa như lần trước bị Ngạn Châu cự tuyệt vậy.
Nhưng Ngạn Châu không cho hắn cơ hội phản ứng, tiếp tục nói: "Chúng ta vẫn luôn là bạn bè, nếu cậu thích tôi, thật lòng mà nói, tôi cũng sẽ không lừa cậu, vốn dĩ đã cự tuyệt rất nhiều lần, là cậu cố chấp cho rằng tôi không nên cự tuyệt cậu, mới năm lần bảy lượt vũ nhục người khác."
Dừng một chút, Ngạn Châu nắm chặt tay Hạ Trĩ, nói năng có khí phách: "Tôi thẳng thắn, người tôi thích cũng vô tội, chúng tôi không nên bị cậu dễ dàng ức hiếp như vậy."
Ngạn Châu nổi giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT