Mã Xuân Hoa là người chơi lâu năm, trường hợp gì mà nàng chưa gặp qua, đứng trước một mảnh bia đá nhỏ, cũng chỉ hít sâu một hơi, sau đó liền từng chút từng chút, đặt bùa bình an trong rổ trước mỗi tấm bia đá.
Làm xong tất cả này, nàng không nói một lời rời đi.
Ngay sau khi người phụ nữ rời đi không lâu, tiếng sàn sạt rung động trong rừng cây đột nhiên tĩnh lặng lại, giống bị nhấn nút tạm dừng, tất cả tạp âm biến mất.
Bùn đất trước tấm bia đá như sống lại, nhấp nhô nhấp nhô, đất bị nước mưa nhuộm thành màu sẫm bắt đầu nuốt trọn bùa bình an màu sắc tươi đẹp.
Nếu Mã Xuân Hoa còn ở, có lẽ sẽ hiểu ra, vì sao bùa bình an ‘nàng’ đưa đến mỗi ngày, ngày thứ hai đều biến mất.
Bùn đất cuồn cuộn, giống như lưu sa, nuốt trọn bùa bình an xong, tiếng gió chợt nổi lên, tiếng lá cây cọ xát cố che giấu tất cả những sự vật quỷ dị.
Mã Xuân Hoa trên đường về nhà, gặp một đám người, vây quanh một ông lão gầy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play