Ngôi nhà không có ánh nắng mặt trời chiếu vào trông ẩm thấp, tỏa ra một mùi ẩm không khó ngửi, Hạ Trĩ giúp rửa bát xong, bưng chậu nước đi ra ngoài, phát hiện cửa đã có giọt nước.
Trận mưa này đổ xuống ào ào, hẳn là còn có thể tiếp tục.
Rảnh rỗi không có việc gì, Hạ Trĩ ngồi trong phòng, cũng không biết có thể tán gẫu gì với Ngạn Châu, đối phương vừa nhìn đã biết là người không giỏi nói chuyện, rất buồn, bản thân cứ liên tục đáp lời, không chỉ rất dễ gây nghi ngờ, còn không quá phù hợp với thân phận bị lừa bán……
Dù người mua bản thân là người tốt, nhưng làm người bị hại, sao có thể ở chung chưa bao lâu đã tán gẫu đủ thứ với đối phương chứ!
Cứ thế này một lát sau, Hạ Trĩ bắt đầu mệt mỏi rã rời, cậu dựa vào góc tường, đầu dán vào tường, mí mắt sụp xuống, như có thể ngủ bất cứ lúc nào bất cứ nơi nào.
Còn Ngạn Châu không biết làm gì đó ở gian ngoài sau khi về, thấy cậu trạng thái này, liền rất tự nhiên dọn ra gối đầu và chăn mỏng từ trong tủ, trải xong cạnh cậu một cách lặng lẽ, rồi kêu một tiếng: “Tiểu Hạ.”
Tiếng gọi gần ngay bên tai, Hạ Trĩ đột nhiên bừng tỉnh, thấp thỏm ngẩng đầu nhìn qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT