Phật Tổ quả nhiên đã hiển linh.
 Chuyến đi đến chùa của Lục Vọng Trạch lần này thực sự không hề suôn sẻ.
 Xe buýt đi đến chùa cứ nửa tiếng mới có một chuyến, khi Lục Vọng Trạch đến bến thì vừa lỡ chuyến trước, đành phải đứng ngây ra đó chờ thêm nửa tiếng nữa.
 Bến xe buýt cách chùa không gần, ngôi chùa cổ kính ẩn mình giữa những tán cây xanh rậm rạp, tọa lạc ở cuối con đường đá dài ngoằn ngoèo, nơi tiếng chuông chùa vang vọng.
 Đi được nửa chặng đường đá, trời đã tối, mặt trăng treo lơ lửng trên cao, tiếng gió va vào cành cây tạo nên âm thanh xào xạc, đêm lành lạnh, nhưng không thể xua tan đi hơi nóng trên người Lục Vọng Trạch.
 Chai nước khoáng mang theo đã uống cạn từ lâu, môi anh khô khốc, tóc mai ướt đẫm mồ hôi, hơi thở ngày càng gấp gáp, đôi chân dần trở nên nặng nề.
 Ánh đèn yếu ớt từ ngôi chùa xa xa mờ ảo, trong màn đêm tĩnh lặng, anh giống như một tội nhân cầu xin sự tha thứ từ Phật Tổ, hay như một con kiến đen nhỏ bé trên những bậc thang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play