Hai giờ sáng, cửa phòng phẫu thuật mở ra. Mạc Phùng Xuân được nhân viên y tế đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, Lâm Cảnh Nghiêu và Lục Vọng Trạch muốn đi theo, nhưng bị bác sĩ ngăn lại.
“Bệnh nhân vừa hoàn thành phẫu thuật, tình trạng chưa ổn định, tạm thời không cho phép người nhà thăm. Trong 24 giờ tới, chúng tôi sẽ theo dõi sát sao các chỉ số sinh tồn của cô ấy, mong mọi người thông cảm.”
Cáng chuyển viện biến mất ở cuối hành lang, nhưng Lâm Cảnh Nghiêu vẫn không rời mắt, Lục Vọng Trạch bực bội vò tóc, lùi lại vài bước.
Lâm Viễn thấy vậy, vội bước tới hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, tình hình của Phùng Xuân thế nào?”
Bác sĩ tháo khẩu trang, nhìn Lâm Viễn, giọng nghiêm túc.
“Bệnh nhân có vết bầm tím dưới da lan rộng ở vùng thân. Xương sườn gãy, gây xuất huyết nội tạng một phần, bước đầu xác định là do bị đánh liên tục bằng vật cứng như gậy gỗ. Mặt bị đánh, khiến mô mềm sưng tấy, nhưng so với thân thì nhẹ hơn nhiều. Cổ tay và mắt cá chân có dấu vết trói nghiêm trọng, ngón tay và lòng bàn tay có nhiều vết cắt do vật sắc, vết thương lởm chởm, có khả năng cao là bị lưỡi dao cứa.”
Lời mô tả chi tiết khiến cả ba người Lâm Viễn lạnh toát. Chỉ nghe bác sĩ kể thôi, họ đã thấy đáng sợ, huống chi là Mạc Phùng Xuân, người thực sự chịu đựng những vết thương này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play