Tư duy linh hoạt, Mạc Phùng Xuân không truy hỏi, chỉ nhàn nhạt phụ họa.
 “Ừ, làm cảnh sát trừ hại cho dân, rất đáng nể.”
 Nghe vậy, Trình Dĩ Gia ngẩng mắt nhìn cô, ánh mắt lấp lánh ánh sáng nhỏ, khóe môi cong lên.
 “Sao cảm giác như cô đang dỗ dành tôi như dỗ trẻ con vậy?”
 Mạc Phùng Xuân nhìn Trình Dĩ Gia, một lúc sau mới nghiêm túc nói.
 “Tôi nhỏ tuổi hơn anh nếu muốn dỗ thì cũng nên là anh dỗ tôi.”
 Trình Dĩ Gia bị vẻ mặt không cảm xúc của cô chọc cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play