“Nga?” Nghe vậy, Lâu Hộ nheo mắt lại, đánh giá từ trên xuống dưới chiếc áo ngủ bị kéo đến tận cánh tay, vì ngồi mà tất cả đều dồn lại ở hông, lộ ra nửa thân trên một mảng lớn da thịt của ai đó. Một lúc sau, cậu mới mang theo chút trêu tức và khinh thường dừng mắt lại vành tai đối phương đang dần ửng hồng nhạt vì bị mình đánh giá lâu, trong giọng nói mang theo niềm vui khó hiểu: “Con quỷ nhỏ như vậy, tôi chẳng có hứng thú giở trò lưu manh đâu.”
“Cái gì ‘nhỏ’? Em không hề nhỏ!” Minh Huy lập tức vứt chiếc áo ngủ trên người xuống, hùng hổ dùng ngón tay chỉ vào giữa hai chân mình — nói đùa, cậu nhất định phải cho anh Hộ biết, mình rất “lớn”, mình tuyệt đối có thể thỏa mãn [?] anh! Đây là tôn nghiêm đàn ông!
Lâu Hộ mặt không chút thay đổi nhìn đối phương với bộ dạng “Ái dô em cởi hết rồi anh nhào vô đùa giỡn [?] đi”, yết hầu cậu lên xuống một chút, thân người nghiêng tới áp lên Minh Huy, sau đó một tay liền sờ lên đám thịt mềm kia: “Chỉ có một nhúm nhỏ thế này thôi sao?”
Chắc chắn là cậu bị động kinh rồi — bất quá, "tiểu thụ" mà mình coi trọng cởi hết đồ khiêu khích [?] trước mặt, là đàn ông ai chẳng chọn trực tiếp nhào tới?
Lâu Hộ tự tìm cho mình một lý do rất hợp lý [?].
Vùng nhạy cảm nhất ở nửa thân dưới đột nhiên rơi vào một bàn tay ấm áp khô ráo, Minh Huy không nhịn được khẽ rên một tiếng từ cổ họng. Nhưng ngay lập tức, cậu liền phản ứng lại — Thượng, Thượng Đế ơi, là tay anh Hộ ○д○!
Không đợi cậu kịp suy nghĩ, bản năng đã vươn ra đôi móng vuốt đã sớm rục rịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT