Đến giờ cơm chiều thì Lâu Dương cùng Liễu Thục trở lại.
Đối mặt với đứa con trai đã lâu không gặp, Liễu Thục không thể khắc chế được cảm xúc, trực tiếp xông lên ôm Lâu Hộ rơi lệ. 
Mà Lâu Dương lại là thần sắc phức tạp, nhìn đứa con trai ngày càng cao lớn anh tuấn hơn chính mình.
“…Con trưởng thành rồi”
Đến cùng là bắt đầu từ lúc nào? Tại nơi chính mình không chú ý tới, con trai của mình đã trưởng thành. Bất quá, tuy rằng đối với con trai lớn trưởng thành như vậy, Lâu Dương trong lòng cũng có một tia tự hào, thế nhưng thời điểm khi ông ta đối mặt với biểu tình lạnh nhạt trên gương mặt ấy, vẫn không thể tránh khỏi cảm giác bi thương. Đây là biểu tình nên có của con trai đối với cha của mình sau nhiều năm xa cách sao?
Ông ta biết mà! Ông ta biết mà!
Hai đứa con một trai một gái này của ông ta, con trai thì giống y hệt như mẹ của nó, một bộ lãnh đạm ngu ngốc, con gái tuy rằng tình tình hoạt bát nhưng lại tùy hứng lỗ mãng, không có chút tri kỷ với ông, hơn nữa, nó cũng hướng về mẹ nó hơn! Lâu Dương cảm thấy bản thân ông trong ngôi nhà này không được coi trọng! Địa vị cực thấp!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play