Lâu Hộ hít sâu một hơi, cố nặn ra một nụ cười.. Anh thích đàn ông không sai thế nhưng cưỡng bức mấy cậu bé nhỏ là cái quái gì? Anh hoàn toàn chưa từng làm vậy. Thực ra, những gì bản thân từng trải qua lúc đó chỉ là tìm kiếm sự trợ giúp, sau đó anh qua đời vì vụ tai nạn máy bay. Tuy nhiên nếu như anh không chết trong vụ tai nạn máy bay lần này chắc chắn sau khi trở về nước anh sẽ phải đối mặt với các loại nguyền rủa mắng chửi dồn dập đi? Chẳng trách lúc anh ở nước ngoài nhận được tin giá cổ phiếu tập đoàn Thiên Chiếu giảm mạnh nên đã vội vàng lên máy bay, kết quả là..
Chắc lại đang trừng phạt anh vì dám tổn thương Ngọc Tuyết Nhi?
Lâu Hộ càng đọc hận ý càng sâu, cảm giác buồn nôn cùng càng ngày càng dồn dập.. Dường như là vì tìm người có cùng đam mê nên quyển sách này đều sử dụng ngôi thứ nhất, cái "tôi" xuyên suốt cả bài viết khiến Lâu Hộ đối với Ngọc Tuyết Nhi và tác giả sinh ra cảm giác cực kỳ chán ghét.
Lâu Hộ chịu đựng cơn buồn nôn xem xét kỹ càng năm mươi phần trăm cảnh lăn giường và thân mật.. Anh cảm thấy tác giả có miêu tả thân thể Ngọc Tuyết Nhi đẹp đến thế nào đi chăng nữa anh dù có chết đi sống lại cũng không cứng nổi.. Mãi về sau Ngọc Tuyết Nhi cùng mười mấy vị tổng giám đốc trong nhóm hậu cung của cô ta sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc..
Lúc này hai mắt Lâu Hộ đã đỏ bừng đầy phẫn hận, anh không cam tâm, anh rất muốn xé quyển sách này thành từng mảnh nhỏ! Nhưng ngón tay hơi động lại phát hiện đằng sau có hai trang phụ lục hơi mỏng... Hóa ra là một chút bình luận của độc giả và hồi âm của tác giả được tác giả tự nhận là xuất sắc thêm vào.
Bình luận: "Lâu Hộ thích đàn ông sao? Thật đáng tiếc, một người đàn ông đẹp trai lại tốt như vậy... Thật ra anh x em cũng không tồi đó!"
"Đúng vậy đúng vậy, Lâu Hộ đối xử với Lâu Âm rất tốt luôn, nhưng đáng tiếc Lâu Âm này là một người phụ nữ quá xấu xa."
Hồi âm: "Mọi người đừng quên nhân vật chính của chúng ta là Tuyết Nhi nha, mọi người đừng thích Lâu Hộ nữa gã ta chả phải người tốt đẹp gì đâu, nhóm người Tuyết Nhi dễ thương như vậy mọi người phải thích Tuyết Nhi nhoa. Nếu như không phải do Lâu Hộ thì tại sao Tuyết Nhi ở nhà họ Lâu sẽ bị hắt hủi chứ?"
Bình luận: "Lần trước là mối tình đầu còn lần này là chồng chưa cưới, vì sao những nam chính kia lại không ngoan ngoãn ngồi chờ nữ chính xuất hiện chứ?"
Hồi âm: "Ha ha yêu tâm đi, vả lại vị chồng chưa cưới kia cũng chưa kết hôn mà, tình yêu là vô địch meo.."
Bình luận: "Từ trước đến giờ đây là bộ tiểu thuyết tổng tài hay nhất tui từng đọc! Tuyết Nhi thật xinh đẹp đáng yêu ngây thơ thuần khiết hoạt bát thiện lương (đã lược bớt một nghìn chữ ha ha).. Những nữ phụ kia đáng ghét chết đi được, may là cuối cùng mấy nữ phụ xấu xa kia cũng chết!"
Bình luận: "Vốn dĩ tui cũng rất thích tổng giám đốc Lâu Hộ nhưng không ngờ tới hắn làm người lại xấu xa như thế! Em gái Lâu Âm của anh ta cũng chả phải hạng tốt đẹp gì, Tuyết Nhi xinh đẹp dễ thương như vậy mà cũng dám đánh! Tim của tui đau quá man! Sớm đã không vừa mắt cái loại phụ nữ đó rồi! Loại phụ nữ này mà cũng dám bắt nạt Tuyết Nhi thiện lương thuần khiết của tui, hừ cũng chỉ là loại đàn bà đói khát theo mấy tên đàn ông đi thuê khách sạn mà thôi. Nếu cô ta đã dâm đãng như vậy thì để nhóm nam chính đưa cô ta đi bán cả đời là tốt nhất!"
Hồi âm: "Bình luận này của Anh Thương Vũ làm tui cảm động quá đi mất... Nhưng mà nữ chính của chúng ta tốt bụng lắm nha vậy nên, cho cô ta một bài học là được rồi. Nữ chính của chúng ta có nhiều ca ca yêu thương như vậy mới chả thèm quan tâm loại nữ phụ xấu xa này đâu.. Đúng rồi đúng rồi, chương sau sẽ xuất hiện nhân vật tổng giám đốc tà mị nha, nữ chính lại có thêm người yêu thương rồi."
Bình luận: "Rất tốt rất tốt, nhất định nhất định, Các ca ca tổng giám đốc tất cả đều là của Tuyết Nhi! Chúng ta hãy cùng hô to một nghìn lần nào! Hì hì.."
Lâu Hộ nhìn không nổi nữa, sao lại có loại người lấy không biết xấu hổ làm vinh quang vậy chứ! Anh điên cuồng muốn xé quyển sách thành từng mảnh nhỏ, nhưng sau khi xé xong đã cảm thấy cả người nhũn ra!
* * *
"Lưu Ngọc Tuyết! Mày muốn đâm đầu vào máy tính chết luôn đúng không! Bài kiểm tra lần sau lại không đạt tiêu chuẩn thì xem xem tao có đánh chết mày hay không.. Mau ra đây ăn cơm!"
"Biết rồi biết rồi, hét cái gì! Con cũng không điếc!" Một cô gái buộc bím tóc đuôi ngựa sắc mặt âm trầm, mặt mũi có chút mũm mĩm hung hăng gõ con chuột lên mặt bàn sau đó vui vẻ nhìn quyển sách có trang bìa màu hồng nhạt bên cạnh màn hình máy tính.. "Đây là quyển sách đầu tiên của bản thân nha! Mặc dù mình đã dùng rất nhiều tài khoản phụ vào bình luận. Cũng tự bỏ tiền túi ra để mạng lưới văn học hỗ trợ xuất bản sách, người mua Astatine và Gill thích bài này. ngoại trừ bản thân cũng chẳng có ai nữa nhưng khẳng định về sau sẽ có rất nhiều người tìm mua!"
Cô gái chu môi hôn lên quyển sách mấy cái, sau đó lên mạng mở quyển sách tên [Thiếu nữ thiên tài ác ma quậy tung vương tử sân trường], mới chậm rãi đi ra ngoài.
Lâu Hộ không hiểu sao bản thân lại xuất hiện trong gian phòng nhỏ hẹp này, anh cũng không hề chú ý đến cô gái hơi mập vừa đi ra ngoài kia, mà con mắt đang gắt gao nhìn chằm chằm vào quyển sách in đầy hình trái tim màu hồng đang được đặt trên bàn [Quậy tung: Nhóm các cục cưng tổng giám đốc bé bỏng] - Thành phố huyền ảo hấp dẫn quyến rũ của Tử Lệ. Nhìn hơn hai mươi chữ này trong đầu Lâu Hộ đã có một đáp án.
Đúng lúc này, cô gái vừa ra ngoài trên tay đã bưng bát cơm chất đầy thịt kho đi vào, đang chuẩn bị ngồi xuống thanh âm bên ngoài đã vang lên: "Lưu Ngọc Tuyết mày lại chui vào gõ máy tính có phải không hả? Có tin tao lập tức cắt điện ngắt mạng không! Đi ra đây ăn cơm ngay cho bà! Thi kém còn không lo học hành chăm chỉ đi suốt ngày chỉ biết lên mạng, còn tiếp tục như vậy cũng đừng mong có tiền tiêu vặt xài!"
Khuôn mặt mập mạp của cô gái hơi vặn vẹo một chút hít thở sâu mấy lần, giận dữ kéo ổ cắm máy tính ra ném mạnh lên đất: "Biết biết! Con tắt máy tính rồi mẹ hài lòng chưa? Mẹ hung dữ như vậy làm gì! Phiền chết đi được!"
Cô gái hùng hùng hổ hổ bưng bát cơm chạy chậm ra ngoài, kết quả không cẩn thận dẫm vào dây cắm trên mặt đất, bẹp một tiếng đồ ăn đều đổ xuống quyển sách!
"A! Sách của tôi!" Theo tiếng hét to của cô gái vang lên, Lâu Hộ cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt sau đó trong nháy mắt chìm vào bóng tối.