Mục Tùng Miễn dường như không ngờ Thẩm Trì Uyên sẽ vào đúng lúc này, kinh ngạc nhìn đối phương đang đứng cứng đờ ở cửa, tay chân luống cuống không biết nên làm gì.
Thẩm Trì Uyên ngây người nhìn cơ bụng của Mục Tùng Miễn một hồi, mãi đến khi lấy lại tinh thần, cậu mới vội vàng cúi đầu, vành tai hơi đỏ lên. “Xin lỗi, tôi không biết anh đang thay đồ.”
Phản ứng thẹn thùng của Thẩm Trì Uyên lại khiến Mục Tùng Miễn hơi bất ngờ. Không ngờ cậu lại dễ đỏ mặt đến thế.
Mục Tùng Miễn cầm lấy bộ đồ đã chuẩn bị sẵn trên giường rồi mặc vào, tỉ mỉ cài từng chiếc cúc áo.
Khi thân thể kia hoàn toàn được che kín, Thẩm Trì Uyên thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy nét mặt vẫn có chút không được tự nhiên. “Tôi tưởng Mục bác sĩ đã nghỉ rồi.”
Mục Tùng Miễn vừa cười vừa đáp, hoàn toàn không ngại chuyện vừa rồi bị nhìn thấy. “Đang chuẩn bị thay đồ ngủ thôi, không ngờ cậu lại vào đúng lúc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play