Trong phòng nghỉ, Thẩm Trì Uyên và Ôn Đường vừa mới yên ổn được một chút, nỗi bất an trong lòng còn chưa kịp hoàn toàn lắng xuống thì tiếng gầm rú vang lên đinh tai nhức óc.
Chưa kịp để Thẩm Trì Uyên phản ứng, phòng nghỉ đã bắt đầu rung chuyển dữ dội, tuyết trên mái rơi ào ạt xuống khiến kết cấu tạm bợ của căn phòng lập tức lung lay như sắp sập đến nơi.
Ngồi ngay cạnh Thẩm Trì Uyên, Ôn Đường phản ứng cực nhanh. Cậu ta lập tức bật dậy khỏi ghế xếp, đưa tay ôm trọn cả người lẫn chăn của Thẩm Trì Uyên lên, lao về phía có một gốc cây ở trước mặt mà câu ta nhớ là đã trông thấy.
Cậu ta chỉ hy vọng hiện tại còn kịp thoát ra ngoài. Nếu không, một khi phòng nghỉ này đổ sập xuống, cả hai người bọn họ e là khó toàn mạng.
May mắn là cánh cửa ở ngay trước mặt, Ôn Đường chỉ dùng chút sức liền đẩy được nó ra.
Tiếng gầm rú bên ngoài khiến đầu óc Thẩm Trì Uyên choáng váng, mãi đến khi ra ngoài rồi mới có chút phản ứng, nghiêng đầu nhìn xung quanh như đang cố tìm ai đó.
Nhưng Ôn Đường lúc này chẳng còn tâm trí để ý đến chuyện người trong ngực mình đang nghĩ gì. Việc duy nhất cậu ta nghĩ tới là nhanh chóng tìm một nơi an toàn chờ tuyết lở dừng lại và cứu viện đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT