Khanh Diên rất nhanh đã biết mùi hương thoang thoảng tỏa ra là gì, trong bóng tối lóe lên một đôi mắt lục u, cô phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy chúng, đủ để thấy con mãnh thú ẩn mình trong bóng tối to lớn đến nhường nào.
Chân Khanh Diên có chút mềm nhũn, xoay người định đi, phía sau yên tĩnh một hồi lâu, đợi đến khi cô sắp ra khỏi rừng rậm, mới cảm thấy sau gáy có một lực kéo, khẽ vùng vẫy, cô lại bị kéo trở về giữa rừng.
Khanh Diên suýt chút nữa thì ngã, nhíu mày nhìn đôi mắt thú màu xanh lục âm u đang rình mò mình, kẻ đã kéo cô trở lại bóng tối: “Anh muốn làm gì?”
Nhớ ra anh hiện tại hẳn là hắn không thể nói chuyện, cô tự mình trả lời: “Mặc kệ anh muốn làm gì, đừng gây chuyện với tôi, đội trưởng Nhung Dư và những người khác cũng ở trong rừng, sẽ nghe thấy tiếng động, còn có đội trưởng Ô Diệu, họ ở ngay doanh địa…”
Nghe cô nhắc đến những lính canh khác, trong bóng tối truyền ra tiếng gầm gừ nghẹn lại ở cổ họng mãnh thú, Khanh Diên vừa nghe liền muốn bỏ chạy, cảm giác như lại bị bóp nghẹt điểm yếu sau gáy, cô không hề dừng lại, thậm chí còn tính cởi bỏ đồ tác chiến, chơi trò kim thiền thoát xác, dù sao bên trong cô vẫn còn quần áo khác.
Đang dùng hết sức giãy giụa, có thứ gì đó quấn lấy eo cô, Khanh Diên cúi đầu, đó là một cái đuôi siêu cấp siêu cấp siêu cấp to lớn, một vòng như vậy, giống như che cho cô một chiếc chăn, nó thật ra không dùng nhiều lực, nhưng vẫn luôn dùng cái đuôi với xúc cảm cực tốt cọ vào mặt cô.
Khanh Diên dừng lại, quay người lại, lúc cô xoay người, cái đuôi và lực lạnh lẽo túm lấy sau gáy cô cùng nhau rút về trong bóng tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT