Vất vả một ngày tiểu dẫn đường ngủ đến cũng không yên giấc, mơ mơ màng màng mà gọi tên người khác, tên thường thường sẽ đổi mới. Ô Diệu nghe được tên mình, hô hấp nặng trĩu trong một khoảnh khắc, tiếp theo giống như giọt nước bị hơi nóng làm bốc hơi, đến sợi hơi thở cuối cùng cũng nghẹn lại.
Cửa lính gác nghe được một cái tên gần giống tên mình, nghe rõ ràng, không hề có khả năng nghe nhầm. Lang Nhĩ bực bội mà run lên một chút, tiếp theo lại run nhẹ một chút.
Đêm nay, hắn ta sẽ làm lính gác "mắt mù tai điếc", cố ý nghe không rõ nhìn không tới, nghe cô sâu kín gọi "tên của hắn".
Bỗng dưng, giọng dẫn đường vút cao lên, một cái tên xa lạ được cô dịu dàng than nhẹ: "Mai Nô... nhẹ một chút... có thể dùng sừng hươu của anh không? Tôi rất thích nó..."
Nhung Dư nhíu mày, quay đầu nhìn về phía phó đội bên cạnh, tên anh ta là Mai Tự. Vị phó đội tộc Lộc cao ngạo lạnh lùng cả ngày giờ phút này lại có chút chật vật, che kín đôi mắt, khe hở giữa các ngón tay không biết là ánh kim loại đinh anh ta đeo sáng lên, hay là thật sự có chất lỏng lấp lánh trào ra.
Hô hấp của anh ta cũng có chút rối loạn, cố gắng hạ giọng: "Đội trưởng, tôi... tôi phải ra ngoài... tôi không khống chế được..."
Nhung Dư ừ một tiếng, nghe phó đội của mình xiêu vẹo lảo đảo đi về phía ngoài lều trại. Đến cửa, anh ta bị lính gác sói đen giữ lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play