Chương 21
Lê Nguyễn vốn nghĩ, cơ thể khác thường chỉ vì y vừa Trúc Cơ lại, kinh mạch chưa hoàn toàn ổn định. Vậy nên ban đầu y chẳng để tâm, cứ thuận theo tự nhiên: đói thì ăn, mệt thì ngủ, lúc tinh thần tốt thì tìm nơi trong rừng đả tọa.
Nhưng năm sáu ngày trôi qua, tình trạng chẳng những không khá lên, mà còn tệ hơn.
Sáng sớm, một tiếng khóc thảm phá tan yên tĩnh khu rừng, làm chim muông giật mình bay tán loạn. Nơi đây là sườn nam Trường Minh Sơn, giữa núi có một động phủ tinh xảo. Hai cánh cửa đá chạm khắc tinh mỹ khép chặt, một con hồ ly đỏ nhỏ gào khóc trước cửa, nức nở không ngừng: “A Tuyết, A Tuyết cứu ta với! A Tuyết!”
Hồ ly nhỏ khóc thảm thiết, vừa cào cửa vài cái, bỗng bị nhấc bổng lên. Lâm Kiến Tuyết xách gáy y, ngáp dài, mắt còn cay xè: “Sáng sớm, ngươi không ngủ được mà chạy đến đây ồn ào gì?”
Đôi mắt trong veo của Hồ ly nhỏ đỏ hoe, long lanh nước. Thấy Lâm Kiến Tuyết, y lập tức giãy giụa, muốn nhào vào lòng hắn. Lâm Kiến Tuyết vội giơ tay, giữ y xa tít: “Nói đi, chuyện gì?”
Lê Nguyễn nức nở: “Ta… hình như bị bệnh rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play