Chương 18
Lời của Giang Thận khiến Lê Nguyễn lại sầu não một thời gian dài. Y thật sự chẳng biết phải câu dẫn người khác thế nào. Nếu y giỏi chuyện này, chẳng phải đã sớm khiến Giang Thận ngoan ngoãn rơi vào tay mình sao?
Phải làm gì đây?
Lê Nguyễn ngâm mình trong suối nước nóng, buồn bực phun ra một chuỗi bong bóng. Qua cửa ải cuối năm, thời tiết ngày càng ấm áp. Dù Trường Minh Sơn vẫn phủ tuyết trắng, sơn cốc này đã ấm áp như mùa xuân. Xa xa, tiếng chim hót líu lo vang lên. Lê Nguyễn ngẩng đầu, thấy chú sơn tước nhỏ đậu trên cành phía trên, tíu tít kêu vang.
Nhờ phúc của Giang Thận, chú chim truyền tin này trải qua mùa đông ở Trường Minh Sơn không những chẳng đói khát, mà còn mũm mĩm hơn trước.
Sơn tước đáp xuống trước mặt y. “Lê Nguyễn, ngươi ngẩn ngơ nghĩ gì thế? Ta gọi ngươi nãy giờ rồi!” Nó hỏi.
Lê Nguyễn ỉu xìu: “Ta đang nghĩ đến vài thứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play