Mãi tới sáng sớm hôm sau, Giang Thận mới bị hồ ly nhỏ dùng chân vỗ tỉnh.
“Sao ngươi có thể ngủ ở chỗ này chứ?” Hồ ly nhỏ ngồi bên cạnh hắn, tức giận tới nỗi lông tơ dựng thẳng lên trời.
Giang Thận hơi hoảng hốt, mệt mỏi xoa mi tâm: “Trời sáng rồi sao?”
Tinh thần của hắn thoạt nhìn rất không ổn, thậm chí còn uể oải hơn cả hồ ly nhỏ thèm ngủ hai ngày trước, đáy mắt dường như không có sinh khí.
Hồ ly nhỏ bám lấy ống quần Giang Thận bò lên trên, lúc leo tới ngực liền vươn móng vuốt vỗ vỗ mặt hắn: “Sao sắc mặt lại xấu như vậy, ốm à?”
Giang Thận ngáp một cái: “Không sao, chỉ là ngủ không ngon thôi.”
“Có giường không ngủ lại ngủ ở chỗ này, dĩ nhiên là không ngon rồi.” Rõ ràng đêm qua Lê Nguyễn đã nghỉ ngơi rất tốt, bây giờ tinh thần no đủ, hăng hái dạy bảo hắn, “Không đúng, đây không phải chuyện ngủ có ngon hay không, ngoài này lạnh như vậy, ngủ ở đây lỡ bị đông chết thì biết làm thế nào?”
Giang Thận: “…”
Hồ ly nhỏ dường như rất sợ hắn sẽ bất cẩn mà chết bởi đủ loại cách thức kỳ quái, nhưng đây là chuyện hiển nhiên, vì nếu Giang Thận chết thì y chỉ có thể đi tìm một phàm nhân khác để cùng song tu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT