Đồng chí công an còng tay bốn tên kia lại: “Thành thật khai báo!”
Lúc này Phùng Bảo Hoa mới hoàn hồn: “Cái gì? Khu rừng trúc đó là nhà mày nhận thầu à? Mày tên là Từ Nhân? Vậy mày chính là đứa cháu gái ruột bị ôm nhầm hơn hai mươi năm của cậu sao? Cháu gái! Cậu là cậu của mày đây! Cậu thật sự là cậu của mày đây! Mày mau nói với cảnh sát đi, là hiểu lầm! Tất cả chỉ là hiểu lầm!”
Ba tên cờ bạc thấy vậy cũng vội vàng cầu xin: “Đã là người một nhà, cô xem bọn tôi cũng chưa hái được gì, cũng không có chuyện gì xảy ra, đến đồn cảnh sát cũng chẳng để làm gì, cần gì phải làm lớn chuyện như vậy!”
Từ Nhân lạnh lùng liếc nhìn bọn chúng: “Là do tự các người từ bỏ sao?”
Nếu không phải Phó Hàn Cẩn kịp thời phát hiện, ngăn cản bọn chúng, nếu không phải anh giỏi võ, e là tối nay không chỉ bị mất thuốc, mà Phó Hàn Cẩn còn có thể bị thương nặng.
Lùi một bước, giả sử Phó Hàn Cẩn không phát hiện ra bọn chúng, để bọn chúng trộm thành công, thì cho dù ngày mai cô xem camera giám sát, báo cảnh sát bắt được bọn chúng, thì kim tuyến liên cũng bị hủy hoại rồi.
Dược liệu trưởng thành và sắp trưởng thành, giá cả chênh lệch rất lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play