“Đúng vậy. Bây giờ rất nhiều thôn đều đang làm du lịch, như thôn Trấn Tây, chỉ dựa vào một cái hồ chứa nước trên núi mà đã thu hút được rất nhiều khách du lịch đến tham quan. Cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là để du khách leo núi, câu cá. Muốn mang cá câu được về nhà, du khách còn phải trả phí theo cân, mà giá cả thì rất đắt. Người dân sống ở chân núi thì mở quán ăn, kinh doanh dịch vụ du lịch. Trưởng thôn thấy nhà mình như vậy, nên mới hỏi xem chúng ta có muốn làm du lịch không.”
Từ Nhân lắc đầu: “Chuyện này để sau hẵng hay. Làm du lịch rất vất vả.”
“Cũng đúng! Sức khỏe bố con vẫn chưa hồi phục hẳn, đừng vì chuyện này mà để bố con phải mệt. Hay là chờ sau này rồi tính.”
Hiện tại, Phùng Thúy Cầm rất lạc quan về cuộc sống. Con gái của bà rất tài giỏi, nói nuôi gà là nuôi gà, nói trồng dược liệu là trồng dược liệu, dường như không có việc gì mà con bé không làm được.
Con bé thậm chí còn tìm được một cuốn sách hướng dẫn đan tre kiểu mới cho hai bố con ông lão. Những sản phẩm được đan theo kiểu dáng trong sách trông vô cùng đẹp mắt, chẳng khác nào tác phẩm nghệ thuật.
“Bây giờ mẹ rất mãn nguyện rồi. Con về nhà, bệnh tình của bố con cũng đã khỏi, hai chuyện lớn trong lòng mẹ đều đã được giải quyết. Đợi sang năm, trả nợ cho anh họ con xong là mẹ không còn gì phải hối tiếc nữa.”
Vừa dứt lời, cái cuốc trên tay Phùng Thúy Cầm bỗng "khanh" một tiếng, như thể va phải đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT