Cô còn tưởng ông nội chỉ là một ông lão chất phác đi ngang qua thôi.
“Làm gì có chuyện đó! Từ thị trấn đến thôn chúng ta phải đến năm dặm rưỡi, thỉnh thoảng ông lại gặp người không biết đường hoặc là mang vác nặng nề như cháu. Bố cháu đang nằm viện chờ phẫu thuật, trước sau gì cũng phải tốn một khoản tiền. Ông lớn tuổi rồi, không làm được việc nặng, chở khách kiếm chút tiền cũng tốt.”
Nghe ông nội nói vậy, Từ Nhân thấy cay cay sống mũi: “Ông nội, lần sau để cháu làm, cháu khỏe lắm.”
"Sức cháu đúng là khỏe thật!" Ông nội Từ cười híp mắt giơ ngón tay cái khen ngợi cô, sau đó nói với con dâu: “Con không biết đâu, vừa rồi là Nhân Nhân chở bố về đấy, còn chở theo cả một xe hành lý nữa. Ối chao—”
Nói đến đây, ông lão chợt nhớ ra hành lý còn để trên xe: “Nhanh lên, nhanh lên! Thúy Cầm, con mau ra bê hành lý vào nhà, kẻo lại có người lấy mất...”
Sau khi bê hết hành lý vào nhà, xe ba bánh cũng được dựng vào lán xe ở góc sân, Phùng Thúy Cầm bỗng vỗ trán: “Ôi chao! Con quên mất còn nồi canh hầm trên bếp.”
Từ Nhân đi theo vào: “Mẹ, để con làm giúp mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play