Từ Nhân mỉm cười, mở vali ra cho anh ta xem: “Là một số đồ dùng cá nhân của em thôi, điện thoại, nhật ký, sổ tay, một số món quà sinh nhật mà bạn bè tặng, ảnh tốt nghiệp, kỷ yếu... Những món đồ bố mẹ mua cho em, em đều không mang theo, cả thẻ bố mẹ cho em tiền tiêu vặt em cũng để trên bàn trang điểm rồi, mật khẩu là sinh nhật của em. Nếu anh trai cảm thấy việc em mang theo những thứ này cũng là chiếm tiện nghi của nhà này, vậy thì sau này em sẽ chuyển tiền cho anh, xem như là em mua lại của anh.”
“...”
Từ Định An cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Anh ta quay mặt đi, hừ lạnh một tiếng: “Ai bảo em chuyển tiền? Tự ý tự tiện!”
Từ Nhân mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn anh trai!”
Cô vẫy tay chào mọi người: “Trời cũng không còn sớm nữa, con xin phép đi trước, để mọi người còn tiếp đón Từ Duyệt.”
Nói xong, cô xách vali lên, khẽ cúi chào bà Từ, sau đó xoay người rời đi, không chút lưu luyến bước ra khỏi căn nhà này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play