“Trên đời này có một phương thức biểu đạt, gọi là thư.” Anh hất cằm về phía tờ giấy viết thư dưới ngòi bút.
Từ Nhân bừng tỉnh đại ngộ: “Vậy nên hôm đó anh nhờ thầy Vương gửi giúp, thực ra không phải là gửi bản thảo cho tòa soạn, mà là thư tố cáo?”
Hứa Thừa Cẩn bật cười: “Chỉ là một trong số đó thôi, những cái khác đúng là bản thảo. Tính ra thời gian, giấy báo nhận tiền nhuận bút sắp đến rồi. Vợ à, em có thể thay anh đến bưu điện lấy tiền không? Lần trước anh đã đồng ý mua cho ba một chai rượu, mua một bộ quần áo mới, còn phải mua vải cho mẹ và em gái nữa. Đương nhiên còn có em nữa, nhìn trúng gì cứ mua.”
Từ Nhân: “…” Chậc chậc chậc! Có tiền thì ghê gớm lắm à!
Có tiền thật sự rất ghê gớm!
Ít nhất ở giai đoạn này, cô không thể ném ra một xấp tiền, sau đó nâng cằm anh lên nói: Viết bản thảo gì mà vất vả vậy! Đừng viết nữa! Em nuôi anh!
Cô không làm được!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play