“Con bé chết tiệt! Con gái nhà ai mà lười như mày thế hả! Còn không mau ra ngoài nhóm lửa nấu cơm! Mày tưởng mày là tiểu thư thời xưa à? Giờ này rồi, nhà ai còn để bếp nguội lạnh thế? Cùng là mười sáu, mười bảy tuổi, nhìn con gái hai nhà Lão Tam xem, rồi nhìn lại mày! Học cấp hai một năm, đúng là phí tiền, Từ Nhân học tiểu học chưa hết đã giỏi giang hơn mày rồi, còn mày thì sao? Chẳng làm được trò gì! Biết thế này, thà để dành tiền học cho mày mua thịt ăn còn hơn...”
Triệu Bình Bình bị mẹ mắng một trận, bực bội trong lòng, hôm sau trên đường ra ruộng, gặp Từ Nhân, cô ta nhìn Từ Nhân bằng ánh mắt hình viên đạn, rồi hừ lạnh một tiếng.
Từ Nhân bị trừng đến mức khó hiểu: "..." Cô ta là ai vậy? Mình có quen không?
Mấy hôm nay cô rất bận.
Ủ phân xong lại làm thức ăn cho gà, ủ phân thì dùng được lâu, nhưng thức ăn cho gà thì phải làm thường xuyên.
Vì vậy, cứ cách hai, ba ngày, cô lại phải lên chân núi cắt cỏ gà một lần.
Thấy phiền phức quá, cô định phân chia lại vườn rau, dành ra một luống để trồng cỏ gà, cỏ linh lăng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT