Mẹ Trần cười gượng: “Biết chứ! Sao có thể không biết được! Con bé Nhân Nhân nhà tôi từ nhỏ đã rất có chủ kiến. Nó đã quyết định rồi thì chín con trâu cũng không kéo lại được, nên tôi với lão Tam cũng ít khi quản nó lắm, nó muốn làm gì thì làm.”
"Đúng, đúng, đúng!" Ba Từ cũng nói như vậy với đám đàn ông: “Nó muốn làm gì thì làm! Khỏe mạnh chẳng phải là chuyện tốt sao? Lãnh đạo có câu, phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời. Con bé Nhân Nhân nhà tôi chẳng cần dùng sức đã gánh vác nửa bầu trời rồi, nếu mà từ nhỏ nó đã bộc lộ sức mạnh phi thường như vậy, thì chẳng phải cướp hết bát cơm của mấy ông rồi sao?”
“...”
Mẹ kiếp, ông muốn khen con gái thì cứ khen, ai cấm ông đâu? Nhưng mà đừng có bóng gió mắng bọn tôi chứ?
“Lão Tam à, biết ông sinh được ba cô con gái, đứa nào đứa nấy đều giỏi giang hơn người rồi được chưa? Sau này đừng có nói mấy câu kiểu ông không sinh được con trai nữa, ông cũng tha cho bọn tôi đi, đừng có suốt ngày nói móc nói méo bọn tôi nữa.”
Ba Từ hừ một tiếng, vênh váo như gà trống vừa thắng trận, cùng vợ hớn hở về nhà.
Sảng khoái thật đấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play