Trong nguyên tác chỉ nhắc đến một câu: Sau khi nguyên chủ mất tích, cha cô ta bận rộn với công việc của tập đoàn, mẹ cô ta thì không biết đang vui vẻ với người tình nào ở bên ngoài. Dù sao thì cô ta cũng có nhiều anh chị em, cùng cha khác mẹ, cùng mẹ khác cha, khác cả cha lẫn mẹ (con của mẹ cô với người tình và những người phụ nữ khác), thiếu cô ta cũng chẳng sao, gia đình này vẫn vận hành bình thường. Ngược lại, thiếu một người chia gia sản, biết đâu đám anh chị em giả tạo đó còn đang lén lút vui mừng. Vì vậy, họ chỉ đăng vài tờ rơi tìm người cho có lệ rồi thôi.
Nói thật, có gia đình và người thân như vậy thì thà không có còn hơn.
Từ Nhân không định đi nhận họ hàng.
Cô chỉ mong giữ được mạng nhỏ, không bị làm bia đỡ đạn, tiện thể hoàn thành nhiệm vụ phụ là mãn nguyện rồi.
Sau khi khắc xong bộ mạt chược, Từ Nhân bèn dạy mọi người cách chơi.
Ban đầu, Simon và mọi người gây ra không ít chuyện cười, đợi đến khi họ hiểu luật, chơi thành thạo, Từ Nhân mới hiểu sâu sắc một đạo lý: "dạy trò, trò giỏi hơn thầy".
Cô thất nghiệp rồi - vợ chồng Simon và anh em Cash cũng từ đó chiếm luôn bàn mạt chược, ngày nào cũng vừa mở mắt ra là đánh đến tối mịt. Nếu không phải vì đói bụng cần nạp năng lượng, chắc họ còn chẳng dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT