“Lều không phải túi vật tư nào cũng có, phải dựa vào vận may. Hơn nữa, không phải cái lều nào cũng dùng được, có cái bị rách, có cái nút bị hỏng. Anh của em nói đó là sở thích quái đản của mấy người ở Cục Giám sát, bọn họ thích nhìn chúng ta lúng túng, không biết phải làm sao.”
Từ Nhân: “...”
Chẳng trách lúc đó cô thử mãi mà không mở ra được, còn tưởng rằng sản phẩm của thời đại tinh tế quá cao cấp, bản thân là người mới nên không biết cách sử dụng, hóa ra là đồ hỏng?
May mà cô có lều riêng, đến lúc đó dùng lều của mình là được.
“Tội phạm... Chúng ta không cần phải làm gì sao?”
Từ Nhân nghĩ rằng cứ mười ngày lại thả vật tư một lần, đối với Đế Tinh mà nói cũng là một gánh nặng không nhỏ, chẳng lẽ tội phạm lưu vong không cần phải làm việc sao?
“Việc chúng ta sống ở đây chính là đang làm việc cho Đế Tinh rồi. Chỉ cần trên Lưu Vong Tinh còn có người sinh sống, thì hành tinh này sẽ mãi mãi thuộc về Đế Tinh, nếu một ngày nào đó không còn ai ở đây nữa, nó sẽ trở thành hành tinh vô chủ bị bọn cướp biển không gian chiếm đóng. Điều đó bất lợi cho Đế Tinh, vì vậy họ mới rộng lượng như vậy, thỉnh thoảng lại thả xuống một lô thuốc men, rồi cả muối nướng thịt, chỉ sợ chúng ta chết sạch...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play