Mẹ Cố hừ một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Còn phải nói sao! Thời buổi này con gái nhà ai biết tự may vá? Tự sao trà?”
Ba Cố giả vờ như không nghe thấy, tay cầm tờ báo đọc, nhưng vì nhịn cười mà run như người bị Parkinson.
Mẹ Cố nhìn ông qua gương, trừng mắt: “Ông già chết tiệt! Đừng tưởng tôi không biết ông đang cười thầm!”
“Phụt ha ha ha... Tôi không nhịn được nữa! Trước đây cứ nghĩ phụ nữ các bà thay đổi xoành xoạch, bây giờ xem ra đâu chỉ một ngày, mà là thay đổi theo từng buổi sáng trưa tối!”
“... Không muốn sống nữa phải không! Tịch thu quần áo, ngày mai tôi đem trả lại hết!”
“Đừng đừng đừng! Bà xã, không được trả quần áo! Tôi còn phải mặc đến cơ quan khoe với mấy lão Hồ kia! Cho bọn họ thấy con dâu tương lai của chúng ta hiếu thảo thế nào! Cho bọn họ ghen tị chơi.”
Mẹ Cố nghe vậy không nhịn được bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play