Cô theo bản năng đưa tay che miệng anb, sợ nếu nói thêm nữa thì nợ nần chồng chất, trả không nổi.
Anh thuận thế nắm lấy tay cô, không buông ra nữa.
Hai người cứ như vậy nắm tay nhau gạch ý chính cả buổi tối.
Mãi đến khi giọng ông nội Từ vang lên ngoài cổng, hình như đang nói chuyện với hàng xóm, chắc là nói vài câu nữa sẽ vào, Từ Nhân vội vàng đẩy anh: “Anh nên về rồi.”
“Được.”
Anh cười vui vẻ, giống như con mèo vừa trộm được cá.
“Hi Cẩn về rồi à? Hiếm khi được nghỉ mà còn đến kèm cặp cho Nhân Nhân, thật là làm phiền cháu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT