Cứ như vậy, mọi người đồng tâm hiệp lực, hăng say làm việc ròng rã hơn nửa tháng, bao cát được may thành một đống lớn chất ở đầu làng.
Dòng sông được nạo vét rộng rãi, đê điều được gia cố kiên cố, lưới lớn tự đan bảo vệ bờ kè lát gạch, mương máng ruộng đồng được khơi thông.
Người dân ở làng dưới núi nghe nói đám người chạy nạn này đang lúi húi ở dòng sông, còn nói cái gì mà sau hạn hán nhất định sẽ có lũ lụt, lại còn hỏi bọn họ có muốn nạo vét dòng sông trong làng, khơi thông rãnh nước trước nhà sau nhà, gia cố đê điều hay không, ai nấy đều khịt mũi coi thường: Rảnh rỗi sinh nông nổi, chi bằng lên núi săn bắt ít thú rừng còn có cái ăn Tết!
Ngay cả lý trưởng quản lý thôn bọn họ cũng nghĩ như vậy: “Huyễn hoặc! Từ đời ông bà tổ tiên chúng tôi đến đây khai hoang lập nghiệp, chưa từng thấy lũ lụt bao giờ, đừng có nghe bọn họ nói bậy! Đúng là đám người chạy nạn rảnh rỗi sinh nông nổi!"
Từ Nhân nghe Vương Đại Ngưu xuống núi trả nông cụ thuật lại lời lý trưởng, bất đắc dĩ cười: “Thôi vậy, chúng ta đã nhắc nhở bọn họ rồi, họ không muốn nghe cũng đành chịu.”
Ba anh em nhà họ Hà trước năm mới đến đưa một chuyến thảo dược cuối cùng, nói trên núi bắt đầu có tuyết rơi, tuyết lớn phong sơn không tiện đi đường, phải đợi sang xuân tuyết tan mới có thể tiếp tục đưa thảo dược.
Từ Nhân bèn thanh toán hết một lượt tiền thảo dược lần này cùng tiền cây giống hoa tiêu lần trước cho bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play