“Nhà ta cũng vậy! Lúc chạy trốn, cả nhà hoảng loạn nên bỏ quên không ít đồ, chỉ có giống lúa là được coi như bảo bối, lúc lâm chung cha ta vẫn còn dặn dò kỹ lưỡng, đến đây rồi, bận rộn cả nửa năm trời, cuối cùng chỉ thu hoạch được một thạch, còn phải để dành giống, cả nhà già trẻ còn chờ ăn, phải làm sao bây giờ...”
Từ Nhân nghe vậy, chỉ biết thở dài.
Lúc trước khuyên bọn họ nên xem xét điều kiện địa hình mà trồng khoai lang, khoai tây thì không nghe, giờ thì lại đến cầu cứu nàng.
Nếu đất đai ở đây màu mỡ, thì sao lại biến thành đất hoang?
Ngoài miệng thì ai cũng nói đất khai hoang ở đây đều cằn cỗi, vậy mà cứ khăng khăng trồng lúa nước chỉ thích hợp với ruộng nước.
Nàng có thể làm gì đây? Nàng đâu phải thần tiên, phất tay một cái là có thể khiến sản lượng tăng lên.
“Cứ coi như là một bài học kinh nghiệm đi, mỗi loại đất đều có loại cây trồng thích hợp. Không phải cứ ruộng tốt là nhất định trồng cây gì cũng được mùa, đất cằn cỗi là nhất định cây cối không sống nổi... Cũng may là sắp sang năm rồi, qua mùa đông này, đến mùa xuân năm sau ta sẽ cho mọi người mượn giống, cùng nhau trồng khoai lang, khoai tây!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play