"Ha ha ha..." Từ Nhân bật cười, "Chữ này đọc giống chữ "hồ" trong "hồ nước", không thể tách ra đọc như vậy được! Nhưng đệ đã nhớ được chữ "Giác" và chữ "Đấu" rồi, đáng khen!"
Nên khen thưởng gì đây?
Ba huynh đệ nhà họ Hà còn xách theo một con gà rừng tới.
Lần này, Từ Nhân không hầm canh gà nữa, nàng làm sạch gà, ướp gia vị, nhồi nấm hương, mộc nhĩ, hành lá vào bụng gà, dùng cành trúc nhỏ xiên chặt mông gà lại, phết một lớp dầu lên da gà, bọc mấy lớp lá to bên ngoài, cuối cùng là trét một lớp bùn lên, ném vào lò nướng, làm món gà bọc đất cho bọn nhỏ ăn.
Nhị Lang vừa ăn vừa khen: “Ngon quá! Đây là món gà ngon nhất mà ta từng được ăn!”
"Đệ mới ăn được mấy con gà, đã khen ngon nhất rồi? Sau này không muốn ăn món nào ngon hơn nữa sao?" Từ Nhân trêu chọc.
Cậu bé xoắn xuýt một hồi lâu mới nói: “Đệ không tưởng tượng ra được còn có món gà nào ngon hơn món này nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play