Trần Mãn Thương cười gật đầu phụ họa: “Phải đấy! Nghe người nha môn nói, phu nhân huyện lệnh vì chuyện này mà khóc sưng cả mắt. Đứa nhỏ kia là do bà ấy nhìn lớn lên, mất đi sao có thể không đau lòng cho được. Người ngoài như chúng ta, chỉ nghĩ thôi đã thấy khó chịu, huống chi là người thân. Ba nhà còn lại bị mất con cũng đang tìm kiếm tung tích của huynh, nói muốn cảm tạ huynh thật tốt.”
"Chuyện đó thì thôi đi!" Nghe vậy, Từ Nhân vội vàng xua tay: “Giờ muộn rồi, chúng ta ăn chút gì rồi về thôi!”
Trong quán trà ngoài trà ra còn bán thêm một ít thức ăn đơn giản.
Mọi người chạy đôn chạy đáo cả buổi, bụng đã sớm đói meo, Từ Nhân gọi một phần thịt đầu heo luộc, cá khô chiên giòn, đậu phộng luộc, bánh bao ngũ cốc, lại gọi thêm một vò rượu.
“Hôm nay làm phiền mọi người rồi, bữa này ta mời!”
Lần này, Nhị Lang, vị tiểu đại nhân, lại chẳng nói gì.
Hắn biết đám người bắt cóc trẻ con là loại người gì, bị chúng đánh ngất rồi sẽ bị bán đi nơi khác, cả đời này khó có thể gặp lại người thân, hơn nữa nghe nói những đứa trẻ bị bán đều phải sống rất thê thảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT