Hai ông bà lão từ sau khi dầm mưa vẫn luôn mê man, lại thêm mấy ngày liền đi đường, tối hôm qua sốt cao không hạ.
Từ Nhân lấy trong bọc một bình rượu mạnh ra, bảo Thạch Phong lau người cho cha mẹ hắn hạ sốt.
Sau đó thừa dịp Thạch Phong đang bận, nàng nhét một viên thuốc hạ sốt vào miệng lão nhân, lại cho uống mấy ngụm nước suối.
“Đại hiệp, ngài là muốn sắc thuốc sao? Lửa tiểu nhân đã nhóm xong rồi!” Thạch Phong Niên - kẻ đã cùng Thạch Phong định cướp Từ Nhân nhưng phản bị nàng đá cho ngã sấp mặt - nịnh nọt tiến lại gần.
Nhìn dáng vẻ sợ sệt của hắn, Từ Nhân cười khẽ: “Các ngươi đừng làm chuyện xấu nữa là ta sẽ không làm gì đâu.”
“Không dám nữa! Không dám nữa! Tuyệt đối không dám nữa! Lúc đó chúng ta… Haiz! Cả nhà già trẻ đều trông vào chúng ta, nếu không phải cùng đường, chúng ta cũng đâu dám làm chuyện thất đức như vậy, nhưng sau khi bị đại hiệp giáo huấn, chúng ta đã biết hối cải, thật sự không dám nữa!”
“Nghe vậy là trước kia làm không ít rồi?” Từ Nhân cười như có như không nhìn hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play