Anh bèn gọi điện thoại cho Từ Nhân.
Từ Nhân đưa fan tới khách sạn xong, lại sắp xếp ổn thỏa cho nhóm người của Chử Điềm, vừa ngồi xuống uống một ngụm trà đan sâm thì nhận được điện thoại của Ôn Húc, suýt chút nữa sặc.
“Khụ khụ khụ... Tôi không sao. Phong sát á? Đúng là có công ty nói với tôi chuyện này, nhưng không ảnh hưởng gì, ít nhận thông báo một chút tôi còn thấy thoải mái hơn.”
Ôn Húc nghẹn lời: “Không phải nói như vậy đâu, thông báo giảm xuống, độ nổi tiếng cũng sẽ từ từ giảm xuống, đến lúc đó thông báo sẽ càng ngày càng ít, nói chung là một vòng luẩn quẩn, chị Từ Nhân...”
“Ôi dào, một đứa nhỏ như cậu lo lắng nhiều như vậy làm gì! Người quản lý của tôi còn chẳng lo lắng kia kìa.”
"Tôi là trẻ con chỗ nào chứ!" Ôn Húc dậm chân, “Tôi 18 tuổi rồi!”
"Được rồi được rồi, cậu trưởng thành rồi." Từ Nhân buồn cười nói: “Nói thật, tôi không hề cười gượng đâu, tôi thật sự cảm thấy ít thông báo cũng có cái hay của nó, cùng lắm thì giải nghệ về quê trồng rau thôi! Cậu xem rau quả hữu cơ của tôi bán có lời lắm không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play