Ôn Húc cảm thấy mọi người đang lừa mình, nhìn quanh một vòng, chẳng thấy bóng dáng Từ Nhân đâu cả.
Nhưng mà người về chót và người về áp chót thì cũng chẳng khác gì nhau về khoản ăn trưa.
Anh ta mệt mỏi gục xuống bàn than thở: “Bữa tiệc hải sản của tôi ơi, cuối cùng cũng rời xa tôi rồi!”
"Vốn dĩ nó chưa từng thuộc về anh!" Mạc Tiểu Anh cười ha hả, “Nhưng anh có thể mong chờ món vịt hầm của Từ Nhân.”
"Từ Nhân sao lại có vịt hầm?" Ôn Húc ngơ ngác, quay sang nhìn đạo diễn, “Có phải đạo diễn lén đưa cho cô ấy không? Sao đạo diễn có thể như vậy chứ! Muốn đưa cũng phải công bằng, đưa cho cả tôi nữa chứ! Không thể vì chị Từ Nhân xinh đẹp mà đạo diễn thiên vị cô ấy được.”
Đạo diễn cười muốn chết: “Không có chuyện đó đâu.”
“Vậy vịt hầm...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play