Lúc này, Từ Nhân vừa về đến nhà, đang cùng bố mẹ Từ thưởng thức dâu tây, bố mẹ cô đều khen dâu tây rất ngon, hình dáng đẹp hơn, vị cũng ngon hơn dâu tây trồng ở vườn nho một chút, còn khen cô ấy giỏi giang nữa.
Đúng lúc này, huấn luyện viên Lục nhắn tin đến, cô xem xong thì mừng thầm, lập tức gọi điện thoại lại:
“Huấn luyện viên, giấy chứng nhận lưu thông thực phẩm, giấy phép kinh doanh chắc chắn là có rồi, nếu không thì cháu dám đưa đồ ăn cho mọi người sao ạ?”
Lục Thừa Phong cười nói: “Không phải tôi hỏi đâu, là chủ nhiệm Bàng bên bộ phận hậu cần của chúng tôi hỏi đấy.”
Từ Nhân hiểu ý, lập tức nói: “Chú cũng biết đấy, cháu mở nông trại, trang trại chủ yếu là để cung cấp nguồn thực phẩm an toàn cho A Cẩn, chứ không có ý định bán ra thị trường.”
Cô dừng một chút rồi nói như đùa: “Nhưng nếu đội của chú tự mở nhà ăn nhỏ thì cháu sẽ cung cấp nguyên liệu miễn phí.”
Chủ nhiệm Bàng nghe thấy hai chữ "miễn phí" thì đôi mắt nhỏ vốn lúc nào cũng híp lại vì mặt béo bỗng mở to.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT