Liễu Thừa Phong thu hồi linh lực, kinh ngạc cảm thán: “Tốc độ của Nhân nhi rốt cuộc là luyện thế nào vậy? Cảm giác cho dù ta dốc toàn lực đuổi theo, cũng chưa chắc đuổi kịp nó.”
Từ Tu Đình nghe vậy, không biết nên vui hay nên buồn.
Trước kia con gái lười biếng trong việc tu luyện, ông lo lắng, bây giờ cô thức tỉnh thiên phú lại gặp được cơ duyên, tu vi tăng tiến thần tốc, ông cũng lo lắng.
Không phải lo lắng bị cô vượt mặt, mà là lo lắng cô đột phá nhanh như vậy, lại thuận buồm xuôi gió như thế, sẽ trở thành cái đích ngắm của các đại môn phái, Cửu Thiên Huyền Kiếm một ngày còn ở trên người cô, cô sẽ không có một ngày yên ổn.
Phải làm sao bây giờ?
Từ Nhân dựa theo lộ trình mà đệ tử Lạc Nhật Cốc đưa cho cô lên đường đến Lạc Nhật Cốc.
Nhưng thực ra cô cũng không vội, lúc không tu luyện, cô quen với nhịp sinh hoạt “ngày làm việc, đêm nghỉ ngơi” hơn. Vì vậy ban ngày cô di chuyển, buổi tối thì tìm một ngọn núi hoang vắng, tự thưởng cho mình một bữa no nê, sau đó thoải mái ngâm mình trong linh tuyền rồi ngủ một giấc thật ngon.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT