Từ Tu Đình thấy cảnh này, suýt nữa thì ngã từ trên không trung xuống.
“Con bé này... con bé này dám dùng Cửu Thiên Huyền Kiếm làm phi kiếm?”
Liễu Thừa Phong cười ha hả: “Lần đầu ta thấy cũng sợ hết hồn. Nhưng điều này cũng chứng minh, Cửu Thiên Huyền Kiếm thật sự nhận Nhân nhi làm chủ rồi! Vậy nên sư huynh, chúng ta còn lo lắng gì nữa? Mấy lão già kia tốn bao nhiêu tâm tư muốn đến Thiên Kiếm Tông, thì cứ mời đến! Dù sao cũng không trộm được, không cướp được, đánh nhau thật thì chưa biết ai thiệt ai hơn đâu! Mà Nhân nhi có đề xuất rất hay, động phủ tiếp khách của Thiên Kiếm Tông chúng ta có hạn, phòng ngừa người đến quá đông không đủ chỗ ở, chúng ta làm chế độ đặt trước, môn phái nào mang theo pháp bảo cấp trở lên thì được ở năm động phủ, pháp khí trở lên, pháp bảo trở xuống thì được ở tối đa ba động phủ, còn ai không có gì, chỉ đến xem náo nhiệt, xem kiếm thì tự lo chỗ ở, hoặc là bỏ linh thạch ra thuê động phủ.”
Từ Tu Đình nghe vậy, loạng choạng suýt nữa lại ngã: “Chúng ta dù sao cũng là kiếm tu, sao có thể... thực dụng như vậy chứ!”
“Nhân nhi nói đây không phải thực dụng, mà là... hình như là tỷ suất hoàn vốn? Ta nghe con bé phân tích một hồi, thấy đúng lắm! Sư huynh nghĩ mà xem, tổ chức một đại hội triển lãm, chúng ta phải hy sinh bao nhiêu thời gian tu luyện? Hơn nữa, còn phải tiếp đón trưởng lão, đệ tử các môn phái, vừa phải để họ thấy thoải mái như ở nhà, vừa phải đề phòng họ giở trò, phải tốn bao nhiêu sức lực? Bỏ công thì phải có kết quả chứ, ta thấy đề xuất của Nhân nhi rất hay! Hơn nữa làm vậy còn loại bỏ được không ít kẻ không có pháp khí, pháp bảo mà muốn đến ăn chực.”
Từ Tu Đình: “...”
Muốn lay tỉnh sư đệ: Những kẻ không có pháp khí, pháp bảo mà muốn đến ăn chực mà ngươi nói, chẳng phải chính là Thiên Kiếm Tông trước đây sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT