Nếu cho hết, thì việc đan dược có đủ hay không là một chuyện, hơn nữa, nguồn gốc của đan dược cũng không tiện nói với người ngoài, tránh để người ngoài dòm ngó.
Nói đi nói lại, cũng tại Thiên Kiếm Tông không có luyện đan sư nào xuất chúng.
Từ Tu Đình nói xong lại tự mình cảm khái.
Các đệ tử của ông lại ngẩn người, sau đó lần lượt nhìn về phía Từ Nhân, lo lắng tiểu sư muội nổi giận.
Bởi vì ở đây chỉ có tiểu sư muội chưa trúc cơ, phần cơ duyên này rõ ràng là do cô mang đến, nhưng chỉ có mình cô không được hưởng phúc lợi này... Chỉ nghe thôi cũng đã thấy tủi thân thay cô, huống chi là người trong cuộc... Giờ phút này trong lòng tiểu sư muội chắc hẳn rất khó chịu?
Từ Nhân: "..." Nhìn ta làm gì?
“Đúng rồi cha, sáng nay cha chỉ phân cho con một mảnh linh điền, còn chưa đưa dụng cụ cho con, đưa con lệnh bài đi, con sẽ đến núi Tạp Dịch để nhận dụng cụ. Sáng mai cha bảo mẹ đừng chờ con ăn cơm, sau này ba bữa con sẽ tự lo liệu, con phải tranh thủ thời gian khai khẩn linh điền để trồng trọt. Còn nữa, cha đừng quên vụ cá cược của chúng ta nhé! Nếu con trồng ra được nông sản thì cha hãy giao linh điền trên đỉnh núi Lăng Vân cho con quản lý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT